“Anh biết, sau khi tốt nghiệp, bọn họ luôn chửi em là…” Ba chữ “kẻ thứ ba” quá khó nghe, Thi Cẩm Ngôn cảm thấy nói ra miệng chính là hạ thấp Tư Tĩnh Ngọc.Trần Ngư quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâu Minh và cương thi đang giằng co, sát khí đen kịt quanh thân của cương thi đã bị sát khí đỏ như máu của Lâu Minh ăn mòn hầu nhưkhông còn. Thân hình cao hơn hai mét của cương thi đứng run rẩy mãnh liệt trước thân hình một mét tám của Lâu Minh, không thể tránh thoát được.国产韵母亲子乱网站小说Hai người bọn họ không giông như là đang nói chuyện công việc. Trên mặt Sở Chiêu Dương mặc dù không nhìn ra biểu tình gì nhưng anh luôn luôn như vậy. Còn Giang Hướng Tuyêt thì luôn duy trì vẻ mỉm cười, không biêt đang nói gì với Sở Chiêu Dương.Cả người bà Thi phát run lên, “Thi Cẩm Ngôn, sao con có thể máu lạnh đến thế? Tân Tân là con của con cơ mà! Chỉ là bảo con sinh thêm một đứa để cứu nó, nhưng sao con cứ không chịu đồng ý vậy hả?”Nói xong liền giận dữ bỏ đi, để lại một mình Triệu Thư ngồi ngơ ngẩn tại chỗ. Minh tinh có vết nhơ? Chẳng phải chuyện “hút ma túy” đã được tẩy trắng rồi hay sao?
“Giữa tôi và Trương Như Thu, cô đã lựa chọn một bên rất rõ ràng, nói cách khác, cô biết rất rõ ai mới là người có thể cho cô càng nhiều ích lợi hơn. Đáng tiếc...”Ngày đó, hắn bị gọi vào văn phòng của Vu Sâm, uống hết nửa chén trà thì thấy có một người mặc đồ đen mang đồ vào, thấy hắn đây thì định ra ngoài luôn.Trang Nại Nại định nói thêm, nhưng Tiêu Mộ Thanh đã cầm tay cô, “Được rồi, sao ông nội con lại không nể mặt con được, đến cả quà ông cũng chuẩn bị xong rồi!”Cô kinh ngạc cúi đầu, giật mình phát hiện mình đang ở trạng thái không mảnh vải. Cô vén chăn lên nhìn, cánh tay đầy vết hôn bầm tím, từng vết từng vết, vô cùng rõ ràng. Cánh tay đã như vậy, thì cơ thể… gần như là phủ đầy vết hôn.
小妲己房录屏资源Âm thanh vọng ra trong điện thoại của quản gia rất lớn, Tư Chính Đình vừa hay nghe thấy liền đứng bật dậy, cầm lấy điện thoại mình gọi cho Trang Nại Nại.“Khụ khụ!” Anh ta hắng giọng, “Các mẹ vợ, xin hãy nghe đây! Nhìn từ xa là một cánh rừng, nhìn gần là hai cánh cửa đỏ. Một tên trộm chuồn tít vào trong, để lại hai tên khốn bên ngoài. Xin hỏi là gì? Hử...” Các bà dì nhìn nhau đầy ngơ ngác, 30 giây sau mới phản ứng lại được.出借娇妻宛瑜Trần Ngư xuống xe, gấp gáp chạy vào nhà, không thấy anh Ba mà cô tâm niệm ở phòng khách thì vô cùng quen thuộc tiếp tục chạy lên lầu hai đến phòng sách. Dù sao giờ này anh Ba không có ở phòng khách thì nhất định đang ở trong phòng sách.Bàng Lập Minh nghe thấy vậy liền im lặng, từng chuyện Đàm Hi đã làm đúng là không phải chuyện một cô gái mới chỉ hơn hai mươi tuổi bình thường có thể làm được, ví dụ như chuyện xâm nhập vào hồ sơ cơ mật mấy năm trước, hay có sức ảnh hưởng gần như là trí mạng đối với Lục Chinh.“Tuân mệnh, bà quản gia!” Xe đi đến trung tâm thành phố, đi dạo một vòng. Chớp mắt đã đến giờ ăn trưa, Sở Kiêu đặt nhà hàng trước, đưa Nhiễm Dao đến đó. “Em nhớ trước kia đây là một nhà hàng Tứ Xuyên mà?” Nhiễm Dao đứng ở cửa, chớp chớp mắt. “Vậy à? Có lẽ là họ chuyển mặt bằng, rồi lại mở một nhà hàng đồ Thái, bài trí cũng đẹp lắm. Đi thôi...” Sở Kiêu chỉnh lại cổ áo, co cánh tay lên.Hàn Sóc đặt một tay lên bàn, vẻ mặt chế nhạo, “Hai người đã kết hôn rồi, sao lại còn dính lấy nhau hơn cả lúc đang yêu thế? Ngang nhiên ngược cấu, lương tâm hai người không thấy đau à?” Hôn xong, xung quanh vang lên tiếng hoan hô, còn có mấy tiếng huýt sáo lưu manh.